Sách hot
Cô Dâu Đen
99,000₫
MẶT NẠ ZORRO - Johnston McCulley
99,000₫
Chiếc xe kéo ma & truyện ngắn tuyển chọn
93,750₫
125,000₫
Tiếng gọi
74,250₫
99,000₫
Review Thị trưởng trấn Cầu Đá - Văn Học Kinh Điển
Thị trưởng trấn cầu đá - Ai mới là kẻ đáng thương?
Đọc Thị trưởng trấn cầu đá, thú thật tôi cứ băn khoăn mãi, rốt cục trong câu chuyện nhùng nhằng này, ai là người đáng khen, ai là kẻ đáng giận, ai là kẻ tạo ra bi kịch, ai là người đau khổ nhất, rồi ai là người vui vẻ?
Vui vẻ chắc chẳng có ai, bởi chính những người tưởng chừng như sẽ có được hạnh phúc, cuối cùng cũng sống với nỗi dằn vặt. Những người tưởng chừng đã về cõi thiên cổ, rốt lại chẳng thể mỉm cười. Kẻ đến, người đi, người ở lại, người mới tới, quần chúng nhiều chuyện, ai cũng mưu cầu quyền lợi của mình. Họ sẵn sàng hạ thấp cảm xúc của người khác, để rồi khi sai lầm nối tiếp sai lầm, những con người thiện lương bỗng trở mặt và trở thành kẻ địch của nhau, đối đầu với nhau, đến nỗi khi lương tâm dằn vặt khẩn thiết muốn giúp đỡ nhau, người kia lại xem đó như một lời nói tráo trở, và bi kịch, cứ thế nối dài thêm.
Gọi Henchard là tâm điểm của bi kịch và cả sự đáng thương cũng được, bởi hầu hết những điều điên khùng mà các nhân vật phải chịu đựng xuất phát từ ông. Ông không chiến thắng được con quỷ ghen ghét trong lòng mình, để nó lớn lên, chi phối, chiếm lĩnh tâm trí, khiến ông đưa hết quyết định này đến quyết định khác. Ông mất hết mọi thứ: gia đình, tài sản, cả chiếc ghế thị trưởng quyền lực nữa. Ông nỗ lực đi tìm lại mọi thứ, nhưng con quỷ ấy đã hiện hữu ngay đó, không cho ông sự dứt khoát, và ông lại sai lầm. Tất cả hầu hết đều sai lầm. Ông đáng giận hay đáng thương?
Gọi Lucetta đáng thương cũng được, bởi cô là một cô gái trẻ, mang tâm hồn phơi phới của kẻ đang yêu. Cô là người tình của ngài thị trưởng Henchard, nhưng lại bị ông "đẩy xa" khi người vợ cũ của ông quay về. Sau khi bà qua đời, cô một lần nữa tìm đến ông nhưng rồi lại "say nắng" chàng cựu trợ lý (và cũng là đối thủ lớn nhất của ông), Farfrae. Cô cuối cùng lại bị hại bởi chính những lá thư tình gửi cho Henchard trước đây. Cô, rốt cục là đáng giận hay đáng thương?
Rồi Farfrae, chàng trai trẻ, tài năng vượt trội so với chủ cũ (Henchard) của mình. Anh thông mình, giàu ý tưởng, năng lực quản lý tốt, là một cặp đẹp đôi với con gái ngài thị trưởng. Nhưng trong một lần tới thăm cô, anh lại ngả lòng trước chính người tình của thị trưởng. Mối quan hệ này đẩy anh đến những bi kịch về cuộc sống gia đình. Anh đáng thương, nhưng liệu có đáng giận chăng?
Rồi cả Susan, Elizabeth-Jane, Newson, họ chỉ nỗ lực đi tìm và cố gắng níu giữ cái vốn dĩ thuộc về mình mà vướng vào vòng xoáy dằn vặt, ân hận suốt đời. Họ, cũng vậy, đáng giận hay đáng thương?
Đọc Thị trưởng trấn cầu đá, rồi ngẫm nghĩ lại, tôi chợt thấy những lời sau đây, hoá chẳng sai:
Đừng hứa khi đang vui
Đừng trả lời khi đang nóng giận
Đừng quyết định khi đang buồn