Sách hot
Phù Vân - Hayashi Fumiko
150,000₫
MẶT NẠ ZORRO - Johnston McCulley
99,000₫
PHÁP Y TỐNG TỪ - Vương Phương
299,000₫
Chiếc xe kéo ma & truyện ngắn tuyển chọn
93,750₫
125,000₫
Tiếng gọi
74,250₫
99,000₫
CHIẾC XE SẮT
74,250₫
99,000₫
MA TƯỚC
216,000₫
288,000₫
Cả bộ Đọc thầm cứ như một bộ phim tua đi tua lại trong đầu tôi...
Thể loại: Hiện đại, trinh thám, tâm lý tội phạm, lưu manh chính trực (?) cảnh sát hệ-vật-lý mỹ công x lưu manh tốt bụng (?) tổng tài hệ-tinh-thần mỹ thụ, HE...
Gần chục năm đọc đam, có lẽ chưa có nhân vật nào tôi thích nhiều như Phí Độ, nên dù Đọc thầm là một bộ đam cực kỳ xuất sắc về mọi mặt, nhân vật nào cũng rất có chiều sâu, nhưng tôi sẽ chỉ viết về Phí gia nhà tôi, thế nên nói đây là bài cảm nghĩ về nhân vật thì đúng hơn là một bài review cả bộ truyện.
Nếu phải chọn một từ để khái quát con người Phí Độ, tôi sẽ chọn từ “mâu thuẫn”. Có vẻ như ở con người hắn luôn tồn tại hai thái cực, nhưng trên thực tế thì đó chính là nhân cách thật và cái mặt nạ mà hắn vẽ nên. Nhìn thì có vẻ trái ngược, nhưng thực ra cái gì cũng có lý do của nó.
Phí Độ rất dễ nuôi, hắn chỉ không ăn hai thứ: đây không ăn, kia cũng không ăn nốt. Ngồi trước một bàn ăn lớn đa dạng các món ăn, hắn có thể bắt bẻ mọi thứ, cuối cùng cái gì cũng không có hứng ăn, rõ là điển hình của một đại thiếu gia khó hầu hạ. Nhưng con người thật của hắn, thực sự chỉ cần ăn cháo và dưa muối để sống qua ngày là đủ, hoàn toàn không yêu cầu cao siêu gì. Sau này, khi đã về nhà chồng, cả ngày hắn chỉ nằng nặc đòi ăn món chồng nấu, dù chồng hắn cũng không phải là nấu ăn rất ngon.
Phí Độ có một đôi mắt hoa đào, chỉ nhìn người ta một cái cũng khiến người ta có cảm giác hắn đang tán tỉnh họ, nói theo kiểu Lạc Văn Chu chính là, “chỉ cần cho cậu ta cái kính viễn vọng, cậu ta có thể dùng ánh mắt tốc váy Hằng Nga”. Thế nhưng, nếu như người quan trọng trong lòng hắn bị xúc phạm, thì cái dáng vẻ nghiêm túc sắc bén lại có thể dán kín khắp thân hắn không một kẽ hở, ai nhìn cũng phải giật mình.
Phí Độ là một tên ăn chơi thích tiệc tùng thâu đêm suốt sáng, kết giao với một đám phú nhị đại con ông cháu cha thừa tiền thiếu người quản, chuyên bày trò mới lạ cho nhau chơi. Nhưng khi đã là người “yên bề gia thất”, thì hắn cực kỳ tuân thủ cuộc sống 9h đi làm 5h về, chỉ thích làm tổ bên cạnh người hắn yêu, cũng là người hiểu hắn và cưng chiều hắn nhất.
Phí Độ - Hắn hiểu bản thân một cách rõ ràng tỉ mỉ, đồng thời cũng có thể chỉ dùng vài câu nói đã nhiễu loạn tâm thần kẻ khác.
Phí Độ là con nhà giàu nứt đố đổ vách, hẳn là không cần đụng tay làm bất cứ điều gì. Nhưng đáng ngạc nhiên thay khi hắn có thể thành thạo sửa gần như tất cả mọi thứ trong một căn nhà, từ ổ điện đến ống nước, từ đèn chùm đến đồng hồ đeo tay, thậm chí trát tường đắp gạch cũng tự làm được. Hắn học tất cả chỉ vì muốn giúp đỡ từ những việc nhỏ nhất cho người mà hắn mang ơn.
Phí Độ khi yêu đương cũng rất đặc sắc. Khi theo đuổi một ai đó hắn không thực lòng yêu, hắn có thể làm một cách cực kỳ phô trương, ngày ngày gửi tặng hoa cùng tấm thiệp viết những lời có cánh (trích từ tiểu thuyết diễm tình), ngày ngày ân cần hỏi thăm người ta, ngày ngày xách siêu xe đến đưa đi đón về. Thế nhưng khi hắn thực sự thích một ai đó, hắn lại trở nên cực kỳ tinh tế, giúp đỡ người ấy trong mọi việc, đưa đi đón về bằng con xe tầm thường luôn đậu trong góc khuất chỉ vì không muốn người kia bị ảnh hưởng danh tiếng và công việc (nhưng cái ông Lạc Văn Chu coi trời bằng vung kia vốn cũng không thèm để ý cái này), khi viết thư tình cho người ấy, hắn có thể tự mình sáng tác cả mấy trang A4 toàn những lời sến súa.
Như bao nhân vật có nội tâm phức tạp khác, Phí Độ có một tuổi thơ đầy đau thương. Vốn là thiếu gia nhà giàu, nhưng bất hạnh đầu thai nhầm thành con trai của một tên biến thái. Tên biến thái ấy muốn tự tay đào tạo nên một con quái vật kế thừa mình, nên ngay từ nhỏ, Phí Độ đã phải học những thứ quan niệm và giáo lý rất khác lạ và tàn nhẫn. Và một khi làm sai, hình phạt chờ đợi cậu bé tội nghiệp ấy cũng cực kỳ hung tàn, đặc biệt là khi liên quan đến cả mẹ cậu, người mẹ tội nghiệp bị tên biến thái kia ngược đãi tinh thần đến nỗi phát điên. Nếu không gặp được Lạc Văn Chu, có lẽ cả đời Phí Độ cũng không quên được ánh mặt mẹ hắn khi bà nhìn vào hắn, khi mà trên cổ hai người là hung khí siết cổ, và quyền điều khiển nằm trong tay hắn. Chỉ có một người được thở. Tàn nhẫn và ám ảnh. Mẹ hắn hận hắn, Phí Độ luôn cho là như vậy.
Thế nhưng tôi nghĩ Lạc Văn Chu nói đúng, và có lẽ sau này Phí Độ cũng sẽ tin là Lạc Văn Chu nói đúng:
[“Em thông minh thế, chẳng lẽ không biết cái chết là cõi về bà khao khát nhất. Bà căn bản không sợ chết, chỉ sợ cứ thế chết trên tay em, bà sợ em cả đời cũng không thể rửa sạch tay…”
Phí Độ vô thức giãy giụa.
“Mẹ yêu em, anh cũng yêu em.”]
Có lẽ những câu nói này đã cứu rỗi Phí Độ suốt quãng đời còn lại.
Bị nuôi dạy như thế, Phí Độ lớn lên với cái đầu siêu việt vượt ngoài mọi khuôn khổ và khả năng giao tiếp trời sinh có thể quay người khác như chong chóng. Hắn hiểu bản thân một cách rõ ràng tỉ mỉ, đồng thời cũng có thể chỉ dùng vài câu nói đã nhiễu loạn tâm thần kẻ khác. Ban đầu Lạc Văn Chu vẫn luôn lo rằng Phí Độ sẽ đi sai đường, khi mà rõ ràng cái đầu siêu logic của hắn phù hợp để gây án hơn là phá án.
Nhưng đúng với câu “nhân chi sơ, tính bản thiện”, Phí Độ sinh ra là một cậu bé lương thiện, và thật thần kỳ là cậu bé ấy có thể giữ vững bản tính ấy đến mãi về sau, mặc cho bao sóng gió quăng quật. Hắn sẽ dốc sức giúp Lạc Văn Chu phá án, sẽ cúi người nâng cụ già ngã dưới chân hắn đứng dậy, sẽ nửa đêm vác cánh tay nứt xương chạy đi cứu cô bé bị bắt cóc, sẽ hợp sức với cảnh sát cứu cô bé định nhảy lầu, và sẽ dùng thân mình chắn cho Lạc Văn Chu khi nguy hiểm ập đến.
Để rồi cuối cùng, hắn chấp nhận đẩy bản thân vào nguy hiểm, để khiến hai kẻ nguy hiểm nhất và toàn bộ tay sai của chúng phải vào tù.
[“Hết rồi… quái vật đều đã bị diệt sạch, tôi là con cuối cùng, anh có thể nhốt tôi ở nhà anh không?”
Lạc Văn Chu rốt cuộc không nhịn được nữa.
Có thể họ Phí thật sự đều là những kẻ cuồng ngược đãi trời sinh, chỉ còn thoi thóp một hơi mà cũng có thể chắp vá ra một cực hình lớn nhất trong cuộc đời để tra tấn anh.]
Tốt đẹp như thế, thiện lương như thế, lại chẳng có mấy ai nhìn thấu. May mắn còn có đội trưởng Lạc kiên nhẫn bóc từng lớp từng lớp ngụy trang của giám đốc Phí, cho đến khi nhìn thấy bản thể đầy vết thương của hắn, để rồi ôm lấy hắn mà nâng niu. Tội nghiệp đội trưởng Lạc, bị cơ thể "chỉ còn thoi thóp một hơi" của tên xấu xa ấy dọa cho thành bệnh luôn.
Không chỉ tính cách và trí tuệ, tác giả còn khắc họa Phí Độ qua những chi tiết nhỏ khác cực kỳ thú vị. Như cái cách mà bọng mắt và khóe mắt hắn sẽ hơi đỏ lên, như mực đỏ pha loãng ra phết nhẹ lên, mỗi khi hắn khổ sở hay yếu đuối, Lạc Văn Chu (và tôi) đều không thể chịu được mỗi lần thấy hắn như vậy. Hay cái cách mà hắn nâng niu một máy chơi game cầm tay (PSP) suốt 7 năm liền chỉ vì người tặng nó cho hắn là một người quan trọng (thực ra là Lạc Văn Chu tặng, nhưng anh Lạc cũng quan trọng nên nói thế cũng không sai). Hay cái cách hắn luôn cố tình khoe mẽ trước mặt Lạc Văn Chu như khổng tước xòe đuôi trước mặt bạn tình, dễ thương không thể tưởng được <3
A, tôi yêu Phí gia nhà tôi muốn chết, dù tôi biết hắn có sếp Lạc rồi, và hắn là thụ ;v; Những điều thú vị về Phí Độ thì còn nhiều lắm, nhưng viết ra hết thì có lẽ sẽ thành bài sớ vài chục trang, chả ai thèm đọc nữa. Tóm lại Đọc thầm là bộ top 1 đam 2016 không phải là hữu danh vô thực, bài viết này chỉ mới viết về một nhân vật, còn bộ truyện thì đồ sộ biết bao, hoàn hảo biết bao.
Khi viết bài này, cả bộ Đọc thầm cứ như một bộ phim tua đi tua lại trong đầu tôi, nó dài như thế, tôi lại có cảm giác là mình nhớ được toàn bộ các tình tiết một cách chính xác và chi tiết nhất, khá là thần kỳ, rất ít đam mỹ có thể để lại ấn tượng mạnh như vậy cho tôi. Đây có lẽ cũng là lý do mà tôi yêu Phí Độ đến thế, Pi đại quá thần thánh, gần như tạo nên một con người hoàn thiện và sống động, cứ như một người sống thật sự mà tôi có thể thoải mái crush vậy.
Hoa Lê
Review của bạn đọc